Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

cảm thấy chán đời, chán bản thân, chán ghét ghét sự hiện diện của chính mình

chuyện chả qua là vầy hôm nọ tiền tết của mình được người khác lì xì tổng cộng là hơn 700 (nói thẳng ra là quá ít) mình đã có dự định dành dụm tiền để mua wacom bamboo pad cho nên mình đã bán đi con E71 của mình, tổng cộng là 1tr và cộng luôn tiền tết vào gần 2tr bạc, thế là giấc mơ mua wacom bamboo pad đã không còn là giấc mơ đối với mình nữa.

mấy ngày hôm sau ad của TTV onl mình ibox hỏi qua hỏi lại về chiếc máy wacom thì ad nó phán câu xanh rờn, xanh hầu như làm tim mình như nát ra từng mảnh, là chiếc máy chỉ hổ trợ hệ đều hành MAC và vô hóa với các dòng máy khác, thế là mình thất vọng nhưng ad lại tư vấn con wacom khác cho mình mình thì không nhớ tên cái wacom đó nhưng nó quá mắc so với những gì mình đang có, cũng nhưng mấy u đã biết mình ít kiên nhẫn để làm cái gì đó lắm cho nên mình đã chuyển sang mua máy chụp hình.

câu chuyện mua máy chụp hình cũng không hề đơn giản, lên nhà ông cậu ổng nói là chở đi bình dương mua máy mới nhưng trong một lần lên mạng tình cờ thấy con ipad giảm giá rẻ quá khoảng tầm trên 1tr thế là lòng tham nỗi lên, lúc này í chí mình không còn gì cả, ngay cả cản bản thân lại cũng không được thế là mình đã đặt hàng, quên luôn cả ý định mua máy chụp hình

3 ngày sau đó chiếc pad về tay, nhìn nói chung là khá thích lướt web thông qua wifi cũng ổn mà lag quá, pin thì xài cũng tầm dưới 2 tiếng rưỡi nói chung là quá hao pin, chơi game thì cũng thích lắm, mấy đứa em bên nhà hàng sớm chết mê chết mệt, mà mấy bữa nay sử dụng thì không sao hồi tối này buồn ngủ quá đâm ra cũng không xài gì nhiều nên mình để máy lên tủ thì sáng hôm sao mở nó không lên nữa, mình cũng chả hiểu chuyện gì đang diễn ra nhưng có cái mở nguồn thì nó lên m,à load một hồi đứng máy luôn, mình làm đi làm lại cả trăm lần rồi mà cũng vậy, tự nhiên nhớ đến giấy bảo hành định gửi về cho họ xem thế nào nhưng trong phiếu có ghi những điều kiện nếu máy thuộc về công ty họ, như là tem trên máy, số seri, phiếu và chữ kí của người bán, đọc một hồi tự nhiên hết hồn thấy cái tem trên máy mình gở đi từ đời nào rồi

tự nhiên thấy mình thực ngu, nếu mà so sánh mình với người anh em thì thua xa một trời một vực, người anh em của mình thì biết làm ăn, chi tiền hầu như là có mục đích đã vậy còn biết tính toán, còn mình thì sao chứ, thấy cái gì cũng tươm tướp mà chả hiểu gì về nó nghĩ mà thấy hối hận giờ định trả lại hàng thì cũng chả ma nào nhận cái này có điên mới nhận, thôi thì ngu một lần rồi thôi, giờ tự nhiên mún quay ngược thời gian lại ghê, quả nhiên mắt của mình không bằng mắt chó mà

mình muốn ghi nhiều cái về cái ngu của mình lắm nhưng mình ngu luôn trong vụ văn chương...:/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét